Vượt qua cơn bạo bệnh – bạn bè ngạc nhiên vì tôi ngày càng trẻ ra.

Thật kỳ diệu là 4 năm nay tôi không những không già đi, mà còn trẻ lại như gái đôi mươi. Nhiều người bạn gặp đều kinh ngạc hỏi tôi sao mà trẻ lại xinh đẹp thế, da trắng mịn màng có bí quyết gì không, mà da dẻ sắc mặt tươi tắn xinh đẹp vậy? Tôi trả lời nhờ tu luyện Pháp Luân Công đó!

Tôi tên Nguyễn Thị Tươi, năm nay tôi 32 tuổi. Sống ở Bình Dương – Việt Nam.
Tôi tên Nguyễn Thị Tươi, năm nay tôi 32 tuổi. Sống ở Bình Dương – Việt Nam. Điện thoại: 0126 4888 222

Hôm nay tôi xin chia sẽ về việc Tôi đã thoát khỏi nhiều căn bệnh nan y hành hạ tôi như thế nào .

Bạn có thể không nghĩ được rằng có một ai đó bị bệnh nan y mà phải lấy hai bàn tay ra đếm xem bệnh nan y của mình mà không đủ số ngón tay.

Xa quê lập nghiệp

Những người trẻ quê tôi thường đi làm ăn xa xứ, để mong được đổi đời và làm giàu. Tôi cũng rời xa quê hương, vào Bình Dương đi làm và định cư tại đó. Tôi lấy chồng và gây dựng cơ nghiệp từ đây. Chồng tôi là một người tốt yêu thương chăm sóc vợ con. Chúng tôi có một cửa hàng kinh doanh thành đạt thu nhập ổn định, con cái xinh đẹp ngoan hiền.

Năm tôi 26 tuổi vẫn còn đang độ tuổi trẻ trung sung sức, chẳng ai biết được điều gì sẽ đến, tôi đổ bệnh… Bệnh này chưa dứt thì bệnh khác đã xuất hiện, hồ sơ bệnh án của tôi cứ ngày một dày lên. Bệnh khó chữa thì chuyển sang thành mãn tính, y học bó tay tôi phải sống chung với nó.

Hotgirl Hồng Liên chia sẻ về người dì trên trang Facebook của mình:

Đây là dì mình đấy. Nguyễn Hồng Tươi, ngày xưa còi nhom ốm yếu. Giờ dì ngoài 30 tuổi, chồng con đề huề cả rồi mà nhìn dì như thiếu nữ 18 vậy. Da dẻ đẹp … luôn. Mọi người vào xem dì chia sẻ bí quyết tập luyện đơn gian tại nhà để có sức khỏe và làn da căng mịn như của các dì mọi người nhé. Mẹ của mình cũng đang bắt tay vào luyện tập rồi ^^ nên mọi người yên tâm nhé.

Tàn tạ và thất vọng vì quá nhiều bệnh không thể chữa dứt điểm

Thứ bệnh đơn giản nhất lúc bấy giờ đối với tôi là dạ dày, cơn đau phát đi phát lại kéo dài từ năm 2008 đến năm 2010. Kết luận của bệnh viện Hòa Hảo năm 2010 là viêm hang vị dạ dày có vi khuẩn H.piroly. Bác sĩ nói Loại vi khuẩn HP gây viêm loét hang vị dạ dày này là một trong những nguyên nhân cao dẫn đến ung thư dạ dày, khó chữa dứt điểm, bệnh có thể tái phát hoặc tái nhiễm cao qua đường ăn uống.

Bảm siêu âm bệnh đau dạ dày của tôi.
Bảm siêu âm bệnh đau dạ dày của tôi.

Hồi ấy cổ họng tôi đã có biểu hiện nuốt vướng, khó thở, đau phần đỉnh đầu nên đang dùng thuốc dạ dày chưa đỡ tôi cũng phải đi thăm khám tại bệnh viện U Bướu và được kết luận viêm vòm họng với toa thuốc 15 ngày. Thuốc uống đầy đủ nhưng đầu tôi vẫn đau như muốn nứt ra, không thể chịu được tôi đi khám lại và kết quả trả về vẫn như thế. Thân thể tôi càng ngày càng tiều tụy, rất mệt mỏi rồi bị tiêu chảy đau bụng liên miên. Tôi ăn không còn cảm thấy ngon nữa, lo nghĩ nhiều tôi lâm vào trạng thái mất ngủ. Ở cái tuổi vẫn còn tràn đầy sức xuân mà tôi đã héo úa như ngọn cỏ trước gió heo may…

Tôi bị tiêu chảy hàng ngày mỗi sáng thức dậy nên tôi rất gày gò vì không thể ăn được gì. Đi khám đau bụng tiêu chảy ở bệnh viện Bình Dân và được kết luận viêm trực tràng, trĩ nội độ một. Rồi thăm khám ở bệnh viện Đại Học Y Dược thì nhận kết quả viêm khớp. Uống thuốc một thời gian thì khịt ra máu thâm và có mùi hôi, tôi lại đi khám, chụp X-quang thì kết luận bệnh án: Viêm hàm trên. Năm 2011 nhận thêm bệnh án rối loạn tiền đình, viêm cổ tử cung nặng.

Thăm khám đại tràng ra bệnh trĩ nội độ 1
Thăm khám đại tràng ra bệnh trĩ nội độ 1

Cứ uống hết đơn thuốc này, đến đơn thuốc khác triền miên như vậy. Suy sụp tinh thần với toàn bệnh mãn tính không chữa được. Khó chịu nhất, dày vò nhất là hàng đêm tôi không thể có được giấc ngủ tử tế vì hễ nằm không đúng tư thế tôi có thể bị nghẹt thở mà chết. Tôi quyết định tới bệnh viện U Bướu để khám lại. Kết quả lần này đã làm tôi vỡ lẽ rằng tại sao tôi lại đau ở cổ, vướng ở cổ, khó thở là: u vòm họng!

Tôi bị một loạt căn bệnh giáng xuống cùng một lúc gồm: Bệnh viêm họng, viêm xoang mãn tính, rối loạn tiền đình, viêm hang vị dạ dày có H.piroly, viêm trực tràng, trĩ nội, viêm cổ tử cung, viêm khớp, u vòm họng. Toàn là mãn tính  vô phương chữa trị. Nhưng còn nước còn tát, cũng phải ráng lê lết đi tìm lối thoát.

Thực đơn hằng ngày của tôi mỗi ngày là 3 chén cháo trắng. Mỗi ngày đêm làm bạn với chiếc giường, chỉ ngủ được khoảng 1 đến 2 tiếng, bởi vì thời gian còn lại tôi phải thức mà cắn răng chịu đựng sự hành hạ của bệnh tật. Lúc ngủ được, thật ra mà nói là mệt mà thiếp ngủ đi.

Mỗi đêm chỉ có thể nằm nghiêng, hoặc nằm úp mặt xuống giường,  để cảm nhận hơi thở thoi thóp, vì bị vướng cổ họng do khối u vòng vọng chắn ngang, khó thở. Nếu nằm ngửa khối u sẽ chặn ngang không thể thở được.

Đến lúc này rồi khi đã đi mọi nơi thử đủ mọi cách rồi. Thì giờ đây tôi không còn nghĩ đến bệnh nữa. Tôi bắt đầu nghĩ cho hậu sự, cho tương lai con của tôi, tài sản cho con tôi, tôi nghĩ về sau khi tôi chết sẽ ra sao.Những dòng suy nghĩ bắt đầu tràn ngập trong đầu, cùng với những giọt nước mắt còn sót lại.

  Thương con, nghĩ quẩn: Nửa đêm dậy đòi chia tài sản vì nghĩ mình sắp chết

Tôi bắt đầu lo sợ, tôi nghĩ tôi chết chồng tôi sẽ đi lấy vợ 2, các con tôi sẽ bị đối xử tồi tệ, tôi vào internet thấy những tin tức như mẹ kế đánh, giết con chồng, tim tôi đau thắt lại. Tôi nhớ có lần đứa con thứ 2 của tôi bị bệnh đã bế cháu gấp đến bệnh viện, hằng ngày bế cháu uống thuốc, chăm sóc cháu. Giờ tôi chết đi ai sẽ chăm sóc các cháu lúc ốm đau bệnh tật đây?

Tôi thường nửa đêm gọi chồng tôi dậy và nói chia tài sản ra, em sắp chết rồi. Chồng tôi bảo bị điên à? Tôi nói không em vẫn bình thường, rồi chồng tôi lăn ra ngủ tiếp. Tôi ngồi một mình với 2 hàng nước mắt dài. Ước rằng ngủ thiếp đi và không bao giờ dậy nữa, để khỏi phải chịu đựng đau đớn bệnh tật dày vò tôi cả ngày lẫn đêm. Tôi đã ngưng uống tất cả các loại thuốc Đông hay Tây y, cũng như không màng gì tới những chùa chiền, cúng bái nữa. Giờ chỉ chờ chết mà thôi.

Cơ duyên biết đến Đại Pháp.

Ảnh: Gia đình hạnh phúc từ ngày tu luyện Pháp Luân Đại Pháp
Ảnh: Gia đình hạnh phúc từ ngày tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Cũng như nhiều người gần đất xa trời khác, tôi cũng được họ hàng bà con bạn bè tới thăm hỏi. Trong số đó là em trai thứ 2 của tôi lên thăm chị. Em hỏi thăm bệnh tình, tôi trả lời: “sắp chết rồi, không có thuốc chữa em à”. Em trai tôi nói nghe nói có người tập môn Pháp Luân Công  khỏi nhiều bệnh lắm. Tôi hỏi  ai nói, thì em tôi trả lời rằng: nghe nói bên Trung Quốc  lấy nội tạng  sống của học viên Pháp Luân Công nên vào xem thử thì thấy bên dưới có bài viết nói về nhiều người ở Sài Gòn bị bệnh tập và đã khỏi bệnh.

Tôi không tin nhưng em trai bảo vào mạng xem thử vào xem nhưng toàn thấy máu me ghê quá nhưng tò mò  nên tôi kích chuột vào xem thêm và thấy số điện thoại trên mạng đề hướng dẫn miễn phí,  lúc đó tôi suy nghỉ không biêt có lừa đảo gì không?

Vì đã bị nhiều lần nên tôi rất đa nghi, nhưng khi tôi vào trang vn.minghui.org tìm hiểu thêm, thấy kỳ lạ một điều là không thấy nhắc đến thuốc hay trị bệnh mà toàn thấy nói về ĐCS Trung Quốc đánh đập tra tấn và lấy nội tạng của học viên Pháp Luân Công là chủ yếu.

Tôi bấm vào phần: “Lợi ích sức khỏe ” và đọc các bài chia sẻ của các học viên tôi thấy rất hay và cảm động.

Đọc thấy các bài chia sẻ họ đều đề cập đến vấn đề tu tâm tính, cố gắng sống theo nguyên lý Chân Thiện Nhẫn. Tôi phân vân và suy nghĩ tại sao họ tu luyện môn này để trở thành người tốt, hết bệnh tật mà ĐCS Trung Quốc lại vu khống và đàn áp giết hại dã man đến thế?

Suy nghĩ một lúc tôi quyết định điện thoại theo số điện thoại hướng dẫn. Và tôi hỏi ngay là làm thế nào để tập, và thời gian bao lâu thì hết bệnh và hết khoảng bao nhiêu tiền?

Nhưng người tình nguyện nói với tôi bây giờ chỉ cần mua một bộ sách giá khoảng 60.000đ, tôi hỏi lại “Sao nữa anh?”. – Người đó trả lời rằng chỉ vậy thôi về nhà đọc sách, xem video hướng dẫn tập theo, tu tâm tính sẽ có hiệu quả.

Nhưng tôi là người khá đa nghi, mua sách về nhà rồi tôi chỉ xách lên xem, nhìn ngắm một lúc rồi suy nghĩ: bệnh cả Đống thế này uống bao nhiêu thuốc là thuốc, đi chữa hết chỗ này đến chỗ khác mà còn chẳng khỏi, chỉ có mấy cuốn sách này làm sao mà chữa được bệnh của mình kia chứ?

Vậy nên tôi đã cất vào tủ và không nhìn đến nữa, quên bẵng đi một thời gian bệnh tình tôi càng thêm trầm trọng tôi đã không làm được bất cứ việc chi hết, mà chỉ nằm trên võng rồi mò qua giường, nếu đau  quá tôi lại lăn lộn từ đầu giường bên này qua bên kia. Khi nào bớt đau tôi lại dậy đi lang thang cho khuây khỏa, cũng như mọi hôm đi ra trước nhà, lại gần chiếc tủ mà đã để bộ sách tôi thấy mấy cuốn sách vẫn nằm yên chưa có ai đụng đến cả.

Tôi nghĩ không biết trong đó gì, mình thử lấy đọc xem sao tôi lấy một sách dầy nhất là cuốn có tên Chuyển Pháp Luân để đọc, cũng không nghĩ là đọc để trị bệnh, mà chỉ là xem trong đó viết gì thôi.

Mở ra đọc được mấy trang nhưng vì bệnh nặng đau quá, nên tôi cũng chẳng để ý và nghĩ cũng chẳng có gì liên quan đến bệnh của mình cả. Vậy nhưng không làm gì nên tôi vẫn lấy sách đọc mỗi ngày.”

Rồi tôi nghĩ về bản thân mình trước giờ chưa bao giờ ngừng suy nghĩ về bệnh tình của mình, mỗi ngày dù chỉ một giây hay một phút vì vậy tôi bắt đầu để ý đến nếu khi nào trong đầu tôi nghỉ đến bệnh tôi liền nhớ đến  lời Sư Phụ giảng không nghĩ đến bệnh nên lập tức tôi cũng không nghĩ đến nữa.

Cứ như vậy mỗi ngày tôi đọc sách được 3 phút, 5 phút, 10 phút rồi thời gian tăng dần lên 1 tiếng, 2 tiếng và hàng đọc sách, luyện công theo băng hướng dẫn, cứ như vậy thời gian tăng dần lên và rồi 1 tháng trôi qua tôi thấy các cơn đau giảm dần.

Đã đọc hết 4 lần cuốn sách Chuyển Pháp Luân và làm theo trong sách hướng trở thành người tốt tu tâm tính, một điều khiến tôi ngạc nhiên là trước đây tôi không ngủ được mỗi đêm tôi thường đi tiểu khỏang 15 đến 17 lần một đêm. Cứ khoảng 5h sáng thì bị đau bụng và tiêu chảy khoảng 2 đến 3 lần mỗi sáng nhưng hôm đó tôi ngủ một giấc từ 23h đến 6h

sáng hôm sau nhưng cũng không thấy đau đớn nữa,  đi tiểu hay bị tiêu chảy nữa lúc đó tôi không tin là mình  tu luyện Pháp Luân Công mà khỏi  được bệnh nên tôi cố gắng suy lại xem hôm qua đã an hoặc uống cái gì mà hiệu nghiệm như vậy. Nhưng suy nghĩ mãi mà không ra được vì mỗi ngày chỉ ăn cơm trắng hoặc cháo trắng, uống nước trắng thôi.

Ước gì tối ngày mai cũng được như vậy và thật kỳ lạ các buổi tối tiếp theo tôi  không còn cảm đau đớn nữa, chỉ lên giường là ngủ được ngay một giấc  đến sáng cơ thể tôi cảm giác nhẹ nhàng.

Tôi có thể ăn được tất cả các loại thức ăn mà lúc bị bệnh không thể ăn được. Tôi đã thực sự tin Pháp Luân Công  đã chữa được bệnh của mình sau 3 tháng, da của tôi trở nên trắng hồng sáng sủa, tôi tăng được  khoảng 3kg,  cho đến và nay tôi đã tăng được gần 10kg.

Chứng kiến sự kì diệu, chị gái tôi cũng đã học Pháp Luân Công và nhận được nhiều lợi ích về sức khỏe, tinh thần.

Chứng kiến trước sự thay đổi nhiệm mầu của tôi về cả thể xác lẫn tinh thần, chị gái tôi cũng từng bị rất nhiều bệnh như: bệnh viêm xoang, viêm khớp sỏi gan, nhưng bệnh nặng nhất là sỏi gan, các bác sỹ ở bệnh viện Bình Dân cho biết trong gan của chị có rất nhiều sỏi, vùng dày nhất của lá gan thì lại toàn sỏi to, nhiều nên có mổ cũng không khỏi và còn rất nguy hiểm.

Chị ấy hầu như là ở bệnh viện nhiều hơn ở nhà,  thường xuyên phải đi cấp cứu  khi mới bắt đầu tập tôi có rủ chị ấy tập cùng nhưng chị bảo với tôi rằng không muốn tập gì nữa, mà cố gắng làm kiếm nhiều tiền mua một chiếc quan tài đẹp để chết thôi. Vì chị không tin rằng tập Pháp Luân Công sẽ khỏi được bệnh.

Nhưng khi chị thấy tôi ăn uống bình thường  và cũng không đau đớn rũ rượi như lúc bị bệnh nữa.

Vì vậy chị đã theo tập, cho đến nay 2 chị em tôi đã tập được thời gian khoảng 4 năm trôi qua không những đã khỏi hết bệnh mà suốt 4 năm qua, hai chị em chúng tôi cũng không phải dùng bất kỳ một loại thuốc nào khác. Nhưng lại rất khoẻ mạnh, nhờ tu luyện theo nguyên lý Chân Thiện Nhẫn chúng tôi sống hòa đồng hơn, vui vẻ hơn. Biết quan tâm đến người khác hơn, tấm lòng giộng mở hơn, Hạnh phúc hơn.

Chúng tôi sẽ cố gắng trở thành người tốt hơn nữa trong tương lai, như trong sách đã dạy, chị em chúng tôi xin được tình nguyện hướng dẫn tặng sách đĩa cho bất kỳ ai muốn học và tìm hiểu về Pháp Luân Công.

Cũng xin lưu ý với mọi người một chút đây môn tu luyện cả tâm lẫn thân, nếu muốn đạt được mục đích của mình trước tiên hãy trở thành người tốt nâng cao tâm tính, không làm việc xấu chỉ làm việc tốt…

Thời tôi tiếp xúc với Pháp Luân Công, ở Việt Nam chưa có nhiều người học như bây giờ, nên tôi đã hoài nghi và bỏ lỡ một thời gian lâu. Hiện nay ở nước mình có rất nhiều người học. Đây là điều kì diệu mà người dân Thế Giới đã đón nhận và hưởng được nhiều lợi ích sức khỏe, tinh thần.

Nguyễn Thị Tươi
Điện thoại: 0126 4888 222

(Nguồn TanSinh.Net)

Bình Luận Với FaceBook

[Fancy_Facebook_Comments order_by="reverse_time"]

TIN Chọn Lọc

TIN MỚI NHẤT