Mọi người thay đổi nhờ tu luyện Pháp Luân Công
Xiao Song (bí danh) và tôi đã từng biết nhau từ khi chúng tôi đến các vùng nông thôn để cải tạo trong suốt cuộc Cách Mạng Văn Hóa. Sau khi trở về, chúng tôi được bổ nhiệm làm cùng một xí nghiệp như những cán bộ trung cấp. Xí nghiệp của chúng tôi là một hãng xưởng lớn của chính phủ và tạo được lợi nhuận tốt. Xiao Song là trưởng phân khu của Phân Khu Điều Hành và có thể dễ dàng kiếm tiền cửa sau. Với sự suy đồi nhân phẩm trong xã hội, anh ấy trở thành một người xấu. Anh ấy tham nhũng trong công việc và tham gia vào những hành vi không lành mạnh; anh ấy thường đến các quán bar và ngoại tình; và đánh cả vợ và bố vợ mình. Sau đó, anh ấy không còn trả tiền cho những chi phí trong nhà và hiếm khi về nhà. Thấy anh ấy đã cạn tình phụ tử, vợ anh ấy sa lầy trong tuyệt vọng, quá đỗi đến mức cô ấy phải tự tử, nhưng không thành.
Sau khi Xiao Song trở nên như vậy, tôi không còn liên hệ với anh ấy. Nhưng ngay sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, tôi nghe nói anh ấy cũng đang tu luyện. Lúc ấy, tôi chỉ là người mới và nghĩ rằng một con người như anh ấy thật không xứng để tu luyện Đại Pháp. Sau đó, tôi bị thuyên chuyển đến phân khu của anh ấy trong xí nghiệp. Vì thế tôi đã hỏi anh ấy. Thật kinh ngạc, anh ấy vô cùng phấn khởi kể về việc anh đã đắc Pháp như thế nào.
Không lâu trước khi chúng tôi nói chuyện, Xiao Song đã từng đi công tác đến thành phố Quảng Châu, tỉnh Quảng Đông. Khi mà anh ấy chuẩn bị đi về, khách hàng anh ấy đã cố gửi cho anh ấy quyển Chuyển Pháp Luân như một món quà, nhưng anh ấy đã không nhận món quà. Khi anh ấy vừa sắp lên xe, khách hàng vẫn để lại cho anh một cuốn. Khi anh trở về khách sạn, anh bắt đầu đọc, mặc dù bình thường thì anh không đọc sách trong các khách sạn. Anh đã đọc xong quyển sách sau lúc nửa đêm.
Hơn 10 năm đã trôi qua, nhưng tôi vẫn nhớ nét mặt của Xiao Song khi anh kể cho tôi nghe câu chuyện: “Sau khi tôi đọc Chuyển Pháp Luân, tôi đã hiểu ra mọi thứ!” Lúc đó, tôi nhận thấy gương mặt anh ấy thật tử tế và ôn hòa thay vì xảo trá như trước đây. Sau đó, vợ anh ấy nói với tôi,“Cái ngày mà Xiao Song trở về từ Quảng Châu, ngay sau khi anh bước vào cửa, anh ấy mặc tạp dề và bắt đầu làm công việc nhà. Trong khi làm, anh nói rằng mình cảm thấy có lỗi về những gì đã gây ra cho tôi và gia đình trong quá khứ. Anh ấy nói sẽ cố gắng trở thành người chồng và người cha tốt hơn.” Cô ấy bị choáng váng khi nghe những lời này. Sẽ vô cùng khó khăn để thay đổi anh ấy dẫu rằng có gửi anh ấy đến trung tâm cải tạo. Điều gì đã làm anh ấy trở nên tốt hơn một cách kỳ diệu như vậy? Khi cô ấy biết rằng một quyển sách có tên là Chuyển Pháp Luân đã thay đổi anh ấy, cô ấy đã vô cùng xúc động. Kể từ đó, cả hai đã tìm một điểm tập công và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Xiao Song đã từ bỏ tất cả thói quen xấu của mình và không còn uống rượu hay hút thuốc nữa. Anh ấy đưa con đến trường mỗi ngày và làm rất nhiều việc nhà. Bố mẹ vợ anh ấy vốn đau đầu vì anh ấy nhưng giờ thì rất vui mừng. Trong công việc anh ấy hướng mình theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn và làm mọi việc thật ngay chính. Một trong số đồng nghiệp của anh ấy nói: “Pháp Luân Công có sức mạnh đến nỗi đã thay đổi được Xiao Song”.
Nhiều mẩu chuyện tương tự trong xí nghiệp chúng tôi.
Cô Xiao Yang (bí danh) là một công nhân trong Phòng Điều Hành. Cô ấy không dịu dàng hay nhẹ nhàng chút nào. Thay vào đó, cô ấy đánh bạc và đã thua hơn 300.000 tệ. Cô ấy cố tìm người để mượn tiền – rất nhiều, đến nỗi những người cô ấy quen đều không dám gặp cô. Cô ấy còn hút thuốc, uống rượu, chửi thề, và không thèm làm việc nhà. Khi con trai cô ấy phải phẫu thuật võng mạc, cô ấy đã phải đem cậu ấy đến một vị chuyên khoa tại Bắc Kinh. Vị chuyên khoa nói rằng con cô ấy còn quá nhỏ và vẫn chưa biết cách tự bảo vệ mắt. Ngay cả nếu đã được chữa khỏi, bệnh vẫn có thể tái phát. Để trừ tận gốc căn bệnh, vị chuyên khoa đề nghị rằng cô ấy nên tập Pháp Luân Công. Vợ của người chuyên khoa này tu luyện Pháp Luân Công và biết về khả năng chữa bệnh vô cùng hiệu nghiệm của môn này.
Vì muốn cứu lấy đôi mắt của con trai mình, Xiao Yang đã học Pháp Luân Công ở Bắc Kinh. Sau khi trở về, cô ấy bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công và mắt của con trai cô ấy đã lành lại. Sau đó, cô ấy đã từ bỏ tất cả những thói xấu của mình.
Làm việc ở Phòng Điều Hành, Xiao Yang có nhiều mối quan hệ với mọi người. Có rất nhiều cơ hội để kiếm được bội tiền từ việc đút lót và gian lận. Nhưng cô ấy luôn tự nhắc nhở bản thân cư xử như một người tu luyện. Các đồng nghiệp của cô đã làm những việc xấu đó ấy để kiếm tiền, nhưng cô thì không. Ở nhà, cô ấy làm việc vất vả để chăm sóc mẹ chồng mắc bệnh kích động thần kinh và bố chồng bị đau ốm. Tất cả hàng xóm đều khen ngợi về đức hạnh của cô ấy.
Người phụ nữ được lành bệnh sau khi tu luyện Pháp Luân Công
Bà Shu Hua là hàng xóm của tôi. Mặc dù bà không già lắm, nhưng bà đã gặp nhiều thăng trầm trong cuộc đời mình. Bà lớn lên ở ngoại ô. Cha bà không ở nhà vì mâu thuẫn với mẹ bà. Trong suốt thời kỳ Đại Nhảy Vọt [Ghi chú của Biên tập: là một chiến dịch của ĐCSTQ những năm 1950 dẫn đến nạn chết đói hàng loạt và cái chết của hàng triệu người], bà ấy phải ăn thịt xác người chết để chống đói. Trước khi bà ấy đến thành phố để làm việc, bà ấy chưa bao giờ được ăn no.
Sau khi sinh đứa con gái được vài tháng, chồng bà Shu ngoại tình. Vài năm sau đó, bà đã ly hôn. Bà phải sống vài năm khổ sở với đứa con gái. Rồi bà tái hôn, nhưng sau đó biết được rằng mình có chứng áp huyết cao. Dù cho chồng bà rất muốn có một đứa con nhưng bà đã phá thai bốn lần khi thai ở thời kỳ đầu. Cho dù làm vậy nhưng huyết áp của bà vẫn chưa bình thường trở lại và vẫn còn ở mức cao. Bà phải uống thuốc mỗi ngày, nếu không, bà sẽ đi tiểu ra máu. Bà không thể làm được công việc hàng ngày của mình và được chuyển đến trông coi một nhà kho. Chồng và con gái bà phải giúp bà đi bộ đi làm. Bà đã thử tập nhiều môn khí công khác nhau nhưng không môn nào có hiệu quả.
Một hôm bà Wang, người đã từng học các loại khí công với bà Shu Hua, kể cho bà nghe về sức mạnh của Pháp Luân Công và cho bà mượn cuốn Chuyển Pháp Luân. Bà ấy nói với bà Shu mau đọc sách và cuốn sách rất quý giá. Bà Shu đã không tin và không đọc sách. Khi bà Wang đến để lấy lại cuốn sách, bà ấy rất buồn khi thấy bụi bám trên quyển sách ấy. Bà ấy nói với bà Shu: “Bà không có tiền duyên rồi”. Rồi bà ấy lấy lại cuốn sách. Tuy nhiên, bà Shu không chấp nhận những gì bà Wang đã nói và đã đến điểm luyện công vào sáng hôm sau với sự giúp đỡ của con gái. Khi bà đang tập bài thứ hai, Pháp Luân Trang Pháp, cơ thể bà không chịu được và bà muốn nghỉ ngơi. Sau đó, bà ấy đứng dậy lần nữa và tiếp tục ôm Pháp Luân cho đến hết bài số hai. Và điều kỳ diệu đã xảy ra: bệnh tật của bà đã khỏi. Chạy về nhà, bà không còn cảm thấy bất kỳ căn bệnh nào nữa. Bà nói:“Khi bị bệnh, lúc tôi đi bộ trên đường – cho dù đường có bằng phẳng đến đâu thì tôi vẫn cứ cảm thấy như đang đi trên một đống vải bông với những bước chân khập khiễng. Nó giống như là tôi đang đi một đôi giày thép và không thể nhấc nổi chân mình. Sau khi tập công, tôi cảm thấy như một cô bé, nhẹ nhàng chạy nhảy với đôi chân trần. Tôi muốn được chạy mãi. Tôi muốn nói với tất cả mọi người trên thế giới rằng Pháp Luân Đại Pháp là rất tốt – rất rất tốt. Sẽ rất là tuyệt vời khi tất cả mọi người tu luyện Đại Pháp”. Bà từng gặp khó khăn với việc trông coi nhà kho nhưng sau trải nghiệm đó bà có thể làm bất kỳ việc gì; bà còn vác được cả bao hàng 200 pound. Đồng nghiệp của bà đã kinh ngạc khi thấy những thay đổi lớn lao này và kinh ngạc trước sức mạnh của Đại Pháp.
Từ những biến đổi tinh thần to lớn của Xiao Song và Xiao Yang, sự cải thiện sức khỏe to lớn của Shu Hua, và quá nhiều những sự thay đổi lớn lao của các học viên khác, nhiều công nhân trong xí nghiệp đã thốt lên Pháp Luân Công là môn tu luyện tuyệt vời và nâng cao sức khỏe thật to lớn. Vài cán bộ cao cấp trong xí nghiệp đã nhận cuốn Chuyển Pháp Luân từ những học viên như những món quà.
(Nguồn Minh Huệ Net – Xem Bài Gốc)